Trăng đã khuất nơi hàng cây
cuối phố
Vắng em rồi còn lại mình tôi
Con đường về bỗng hóa xa xôi
Này em hỡi, có mơ vầng trăng
cũ.
Này em hỡi, tình thế nào là
đủ
Yêu bao nhiêu để không thiếu,
không thừa
Tôi khờ khạo … em không chung
đường nữa
Trăng khuất rồi, vẫn còn đó vì sao!
Trăng khuất rồi, vẫn còn đó vì sao!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét