Thứ Hai, 4 tháng 11, 2013

BIỂN HỒ


Biển Hồ vi vút thông reo
Nước xanh biêng biếc, gió chiều mơn man
Lòng người biết có bình an
Hay đang dâng sóng muôn vàn nhớ thương.
Xa xa đỉnh núi mờ sương
Soi mình bóng nước như gương giữa trời
Biển Hồ chiều, một mình tôi
Bâng khuâng một thuở sánh đôi cùng người.

Nhớ người, nhớ lắm người ơi!
Chiều mênh mang quá, chơi vơi lối về!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét