Lặng thầm là nỗi buồn chôn giấu
Là niềm vui không chia sẻ bao giờ
Là chân bước lẻ đơn trong chiều vắng
Là ...môi cười...mà nước mắt vẫn rơi!
Lặng thầm là gặp mà không nói
Là mắt nhìn mà lặng lẽ... thế thôi
Là cuối đường chẳng ai đợi, mình tôi!
Là...nghẹn ngào...đớn đau...quá đỗi!
Sao cứ lặng thầm, làm tim thêm đau nhói
Hãy tỏ đôi lời, để ai có được niềm vui
Hãy thì thầm...một chút...người ơi!
Đừng yên lặng mà chi người nhé!
iIa Grai, 2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét