Chủ Nhật, 3 tháng 11, 2013

NỖI NHỚ


Em gói nỗi nhớ, cất vào trong góc kín trái tim mình
Nỗi nhớ ơi, hãy ngủ ngoan, xin đừng thao thức!
Nhưng nỗi nhớ giống như đứa trẻ, chẳng theo giờ giấc
Cứ trăn trở hoài … đòi được gặp anh.

Em chẳng thể mang anh về để  nỗi nhớ ngủ yên
Nên đêm đêm, nỗi nhớ cứ cồn cào khắc khoải
Thời gian trôi, nỗi nhớ lớn thêm  mà anh thì xa mãi
Anh ở phương nào, có phải ru nỗi nhớ hằng đêm?! 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét