Thứ Sáu, 24 tháng 12, 2010
Thứ Ba, 21 tháng 12, 2010
Uống nước nhớ nguồn
CHÚC MỪNG NGÀY THÀNH LẬP QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN VIỆT NAM
NGÀY HỘI QUỐC PHÒNG TOÀN DÂN (22-12-2010)[/B]
Hôm nay 22-12, tự sâu thẳm trong lòng tôi muốn gửi lời cảm ơn chân thành nhất tới những người lính đã và đang vì bình yên Tổ quốc!
Chiến tranh đã lùi xa, nhưng đâu đó nỗi đau vẫn còn! Ta nhắc lại không phải vì không muốn quên mà vì muốn nhắc thế hệ sau biết trân trọng thực tại, biết trân trọng giá trị của hòa bình! ...
Thứ Sáu, 17 tháng 12, 2010
Thứ Năm, 16 tháng 12, 2010
Thứ Tư, 15 tháng 12, 2010
Thứ Bảy, 11 tháng 12, 2010
Thứ Tư, 8 tháng 12, 2010
Chủ Nhật, 5 tháng 12, 2010
"Tài" và "Đức"
"TÀI" VÀ "ĐỨC"
Đọc nhiều bài viết của huynh Hương Đài, muội cảm nhận rất rõ những băn khoăn, trăn trở mà huynh đã gửi vào đó! Điều đó một phần do tính chất công việc nhưng trên hết là cái tâm của mỗi con người. Huynh ạ! Những trăn trở của huynh cũng là trăn trở của cô và trò muội đó! Dẫu các em chỉ là học sinh trung học cơ sở, nhưng với chức năng và nhiệm vụ "Tạo nguồn CB người DTTS", ngoài việc dạy cho các em có tri thức thì bỗi dưỡng nhân cách là việc làm không kém phần quan trọng ở trường muội.
Hôm nay, muội mượn bài làm của một học sinh lớp 8 thay lời cô chia sẽ những suy nghĩ, quan điểm của mình với một entry của huynh nhé!(Huynh đừng cho muội vô lễ khi lấy lời trò để đáp lại người lớn!). Muội cũng muốn huynh và mọi người xem cô giáo dạy HS đã được chưa. Và Để bài viết chân thực, M xin phép không sửa lỗi diễn đạt, nên câu từ có sao thì huynh cùng mọi người thông cảm! ...
Thứ Tư, 1 tháng 12, 2010
Chủ Nhật, 28 tháng 11, 2010
Bạn...không cũ!
6 giờ sáng. Điện thoại tít…tít báo có tin nhắn.
Cô với tay mở xem và mỉm cười : “Chào em! Chúc em một ngày nhiều niềm vui và công tác tốt!”.
Ai vậy nhỉ? Không biết ai nhưng vẫn thấy vui vui! (Có ai giống mình không nhỉ!).
Bận rộn với việc chuẩn bị bữa sáng cho gia đình, đưa con đi học và mình đến trường chào cờ nên cô không kịp trả lời lại. Mãi đến gần 8 giờ, lúc không có tiết nên cố mới sực nhớ và nhắn tin :
-Cảm ơn nhé! Nhưng xin lỗi, ai vậy ạ?
Chẳng thấy trả lời. Cô kiểm tra lại tài khoản xem có phải tin vịt không, dạo này bọn lừa đảo cũng nhiều trò lắm. Không thấy bị trừ. Vậy chắc là người quen. Cô lưu lại số máy với cái tên: “Số lạ” – Thỉnh thoảng có những số không quen nhắn tới trêu, cô lại đặt cho họ những cái tên rất dễ thương và vui vui nữa!!! ...
Thứ Bảy, 27 tháng 11, 2010
Vị đắng cafe!!!
Để có những ly cafe thơm ngon mà bạn thưởng thức mỗi ngày, người nông dân phải vất vả khổng chỉ "một nắng hai sương" mà nhiều hơn thế nữa! Mùa cafe này, cô trò chúng tôi đã vào vai những nhà nông để đi thu hoạch cafe. Và thực sự, cafe có vị đắng! Chút đắng của mồ hôi và nước mắt người làm ra nó! ...
Thứ Sáu, 26 tháng 11, 2010
Mùa cafe
Cao nguyên đang vào mùa thu hoạch cafe. Mới hôm nào khắp nơi là những đồi hoa trắng xóa, thơm ngạt ngào...mà giờ đây đã chuyển sang một màu mới: màu của ấm no, hạnh phúc!!!
Xin được gửi đến quý bạn bè- đặc biệt là những người bạn yêu mến mảnh đất cao nguyên một vài hình ảnh về mùa cafe mà Bé đã ghi lại được hôm nay (26/11/2010). ...
Thứ Năm, 25 tháng 11, 2010
Thứ Tư, 24 tháng 11, 2010
Thứ Bảy, 20 tháng 11, 2010
Thứ Ba, 16 tháng 11, 2010
Chủ Nhật, 14 tháng 11, 2010
Thứ Bảy, 13 tháng 11, 2010
Thứ Sáu, 12 tháng 11, 2010
Thứ Tư, 10 tháng 11, 2010
Trong mắt học trò...
Xin gửi đến mọi người cùng đọc và xem thử "cô giáo" trong mắt trò như thế nào nhé! :D :D :D
Thời gian “thoi đưa” thấm thoắt tôi đã là một cậu học sinh lớp 9- là học sinh cuối cấp, là đàn anh ...Vậy là đã chín năm tôi gắn bó với tuổi học sinh. Trong chín năm đó, tôi đã được học với nhiều thầy giáo, cô giáo. Một điểm giống nhau mà tôi nhận thấy nhất ở thầy cô là đều yêu thương và làm tất cả vì học sinh thân yêu của mình. Tôi yêu quý và cảm ơn họ về tất cả. Trong những tháng năm của thời học sinh, thầy cô giáo chủ nhiệm lớp là gắn bó và gần gũi với học sinh nhất.
Nhưng có một giáo viên, một cô giáo không làm công tác chủ nhiệm nhưng lại gây ấn tượng nhất đối với tôi là cô giáo dạy văn – NTB. Cái tên thật dễ mến phải không các bạn? Có lẽ vì vậy mà nhiều lúc nghĩ đến cô tôi lại nghĩ đến cái tên, và thường nói vui một mình: Cô ơi! Chắc lẽ vì tên cô là “bé” nên nhận được nhiều sự yêu quý của mọi người đến như vậy! Nhưng thật sự đâu phải vậy, chúng tôi yêu quý cô là vì yêu quý con người cô, yêu quý cuộc sống của cô và những việc cô làm. Chắc tôi hơi dài dòng khi chỉ mãi nói cảm xúc của mình mà khi các bạn vẫn chưa biết được vẻ đẹp của cô giáo. Vậy thì xin mời các bạn cùng tôi chiêm ngưỡng vẻ đẹp của cô giáo tôi nhé! ...
Cô giáo là người rất đoan trang, tính tính dễ thương nhưng cũng rất nghiêm khắc trước những điều cô không hài lòng. Làn da cô trắng, khuôn trăng là mặt, nụ cười là hoa. Mỗi khi cô cười lại toát lên vẻ đẹp rạng ngời, toát lên vẻ đẹp phúc hậu của người phương Đông. Đặc biệt cô có một hình dáng “mai cốt cách”, và giọng nói rất hay – êm êm. Cô không để tóc dài, tóc cô ngắn ngang lưng, màu tóc hơi “óng lửa” mượt mà! :yikes: :D :D :D
Với tôi, cô mặc trang phục nào cũng đẹp, cũng duyên dáng, nhưng tôi vẫn thích nhất mỗi khi cô mặc áo dài. Chao ôi! Khi đó cô duyên dáng và xinh đẹp làm sao! Với giọng nói ngọt ngào của mình, cô đã hát, đã ngâm thơ rất hay. Và đặc biệt là cô dạy văn nhưng thành thạo về máy tính. Và một sở thích rất hay, rất riêng mà chúng tôi rất thích ở cô nhưng lại ít ai có được là: Cô rất thích chụp ảnh, làm thơ, cô thích hoa café và hơ nữa là cô rất thích uống café.
Vì vậy, khi nào đến với chúng tôi cô luôn đến với ly café thơm ngon trên bàn, làm không khí lớp tôi “sinh động” hơn, hấp dẫn hơn. Những chú vịt đang thiu thiu, lim dim trở nên tỉnh táo hơn. Và nó trở thành một cái không thể thiếu, một mảnh ghép không thể tách rời: Cô Bé – Café. Một điều mà tôi thấy rất thiếu khi không nói rằng: Còn rất nhiều điều thú vị, nhiều cái hay ở cô giáo mà lũ học trò chúng tôi vẫn chưa khám phá được. Phải chăng cô là người lý tưởng? Có lẽ vậy!
Vâng! Có một điều mà nhất định sẽ làm bạn yêu quý cô giáo của tôi mà coi khi các bạn biết được điều này! Rằng cô không chỉ là người đẹp dáng xinh; không chỉ hát hay, ngâm thơ hay mà trong giảng dạy cô còn là một cô giáo rất xuất sắc. :D :D :D
Vì vậy, mỗi khi cô dạy, chúng tôi dường như được vào, được sống trong tác phẩm văn chương. Những hình ảnh, lời nói, việc làm của nhân vật, trong tác phẩm truyện như hiện ra trước mắt, như đang xảy ra ở đâu đây mà chúng ta sẽ tìm thấy chứ không phải trong sách giáo khoa. Và hiểu học sinh, để học sinh không nhàm chán, cô luôn tìm tòi những phương pháp hay, mới để dạy. Có những tác phẩm vì nhiều từ Hán Việt nên chúng tôi đọc lên không hiểu được, không thấy cái hay của tác phẩm; nhưng nó đã hay hơn, hấp dẫn hơn khi cô dạy và giảng đến.
Nhiều lúc chúng tôi không chuẩn bị bài trước ở nhà, cô vẫn không chán nản để dạy chúng tôi, thay vào đó những ngày sau lại xuất hiện phương pháp dạy mới, học mới lại đến với chúng tôi.
Những điều đó dường như đã quá đủ song đó vẫn chưa phải đã hết.
Vâng! Ngoài dạy những kiến thức trong sách vở ra, cô còn tích cực rèn luyện cho chúng tôi viết văn. Cô hướng dẫn chúng tôi viết bài gửi báo. Ôi! Có bao điều thú vị, những phương pháp dạy hay, cách học mới và những điều răn trong đời mà cô đã dạy mà tôi không thể nói hết và nhớ hết được. Nhưng có một điều cô nói mà tôi luôn nhớ không quên là: “Các em! Cô biết tiếng phổ thông là ngôn ngữ thứ hai của của các em. Vì vậy trong quá trình học và làm bài thì rất khó để các em sử dụng tốt ngôn từ được. Vậy để học tốt môn văn các em luôn trau dồi vốn từ. Đặc biệt, đi đâu cũng mang theo giấy, bút để ghi, đẻ viết lại những từ hay mà các em đọc được hoặc nghe được. Đó là cách tốt nhất để trau dồi vốn từ và chỉ có thể làm như thế thì các em mới học tốt môn văn được”.
Và để chúng tôi ai cũng học được môn văn, cô đã không sợ tốn kém, cô sẵn sàng bỏ tiền mua sách tham khảo về cho chúng tôi. Để khuyến khích chúng tôi, cô mua bánh, tặng bút cho những bạn siêng năng, chăm chỉ, có tiến bộ trong học tập.
Vậy, xin hỏi những điều đó, những việc làm đó xuất phát từ đâu? Xin trả lời là: Từ lòng nhiệt huyết, yêu nghề, yêu học sinh.
Cô ơi! Những việc làm cao cả của cô chúng em làm sao đền đáp được? Và cô có biết rằng cô là thần tượng của chúng em, là người mẹ thứ hai của chúng em. Và mặc dù chưa khi nào chúng em trực tiếp bày tỏ tình cảm với cô. Nhưng cô ơi! Tình yêu quý của chúng em đối với cô là vô bờ. Càng im lặng càng thể hiện lòng kính trọng của chúng em, đối với cô. Cô chính là ngọn đèn soi sáng mỗi bước chúng em đi!
Những bài học cô dạy là hành trang, là đôi cánh hoàn hảo và vĩ đại nhất để giúp chúng em có thể bay xa để tìm ước mơ và hạnh phúc của mình. Và chắc rằng, chúng em sẽ không quên bài học ấy.
Sắp đến ngày nhà giáo Việt Nam 20-11, chúng em kính chúc cô mạnh khỏe, vui vẻ, gia đình hạnh phúc! Kính chúc cô trẻ mãi không già! Thành công trong mọi lĩnh vực đời sống cũng như trong công việc giảng dạy.
Cuối cùng em kính chúc cô và toàn thể các thầy cô giáo trong trường nhận được nhiều lời chúc cũng như món quà ý nghĩa, những bó hoa tươi thắm từ học sinh thân yêu của mình!
Thầy cô ơi! Chúng em yêu quý thầy cô rất nhiều!
Thứ Hai, 8 tháng 11, 2010
Chủ Nhật, 7 tháng 11, 2010
Thứ Bảy, 6 tháng 11, 2010
Mùa khô cao nguyên
Mùa khô về với nắng, gió và hoa.
Nắng vàng ươm trải khắp núi đồi. Nắng như vàng hơn trên nền đất bazan xôm xốp bụi.
Và gió. Gió không còn mơn man trên má hồng người thiếu nữ. Gió thôi vi vui trên những khoảng đồi, gió lướt mình trên những thảo nguyên mênh mang, gió vù vù qua những rừng cây, thảm cỏ.
Và hoa. Hoa khắp nơi. Hoa ven đường, hoa bên triền dốc, hoa trên đỉnh núi cheo leo hay những con suối đầy thơ mộng. Chẳng có ai trồng và chăm sóc nhưng hoa cứ đua nhau nở để khoe sắc giữa đất trời lồng lộng.
Và lòng người cũng rộng mở với thiên nhiên. Con người cao nguyên có gì đó chân chất của núi. Có gì hoang dã của rừng. Có gì đó phóng khoáng của thảo nguyên bao la.
Hãy một lần đến với cao nguyên để cùng cảm nhận!
GIÓ VÀ HOA:
Cỏ đuôi chồn như những cơn sóng dạt dào! ...
Thứ Bảy, 30 tháng 10, 2010
Thứ Hai, 25 tháng 10, 2010
Thứ Bảy, 23 tháng 10, 2010
Học trò tôi
Học trò tôi.
Sinh ra và lớn lên giữa chốn núi rừng
Mới tháng tuổi đã theo mẹ lên nương, lên rẫy
Da đen nhẻm đen nhèm vì nắng cháy
Mái tóc nào cũng hoe vàng vì những buổi đốt rẫy làm nương.
Học trò tôi.
Lớp 6 rồi tiếng Việt còn bập bẹ nói chưa xuôi
Đói bụng chưa em? Em đói cơm rồi cô ạ!
Em ăn cơm chưa? Không trả lời gì chỉ "dạ"
Hỏi mẹ cha, em bảo "Hắn rất khỏe, cô à!"
Học trò tôi.
.....
[/size] ...
Thứ Sáu, 22 tháng 10, 2010
Thứ Năm, 21 tháng 10, 2010
Thứ Ba, 19 tháng 10, 2010
Chủ Nhật, 3 tháng 10, 2010
Phố núi trong tôi!
Là không khí tưng bừng chào mừng ĐH Đảng bộ tỉnh; chào mừng lễ khởi công xây dựng tượng đài Bác Hồ với các dân tộc Tây Nguyên! ...
Thứ Hai, 27 tháng 9, 2010
Chủ Nhật, 26 tháng 9, 2010
Chia tay
Chia tay bạn về Đà Nẵng công tác, lòng buồn rười rượi, trống rỗng. Bạn ơi!
Xa nhau hơn 10 năm và tình cờ gặp lại trên cao nguyên, thỉnh thoảng mới gặp nhau chuyện trò nhưng mình vẫn ấm lòng khi nghĩ rằng có bạn bên cạnh. Giờ thì xa bạn thật rồi! Mình đã cười, đã khóc, đã hát thật nhiều trong đêm chia tay này! Mình cảm nhận được tình bạn chân thành từ bạn, tình cảm của anh em, đồng đội. Tiếc rằng, lần đầu mình đến đơn vị bạn cũng là lúc chia xa.
Nhớ quá bạn ơi! Nhớ thật nhiều! Nhớ thật sự! Nắm chặt tay nhau và truyền cho nhau hơi ấm, ôm chặt nhau như sợ rằng sẽ mãi cách xa. Mình thấy hụt hẫng quá đi!
Biết khi nào gặp lại!
Giữ chặt bờ vai và truyền cho nhau hơi ấm (Ôi, anh MC chụp hình giùm mà chẳng thấy bạn đâu cả!) ...
Thứ Tư, 22 tháng 9, 2010
Thứ Ba, 21 tháng 9, 2010
Chủ Nhật, 19 tháng 9, 2010
Nội trú cuối tuần
Tối thứ 7, tổ Xã hội phụ trách ngoại khóa. Chà! Làm gì bây giờ nhỉ? Thôi thì nhanh, gọn, dễ làm! Rung chuông vàng. (Thay chuông bằng chiêng đồng).
Vì thi chung toàn trường nên phải chọn những câu nào đơn giản một chút, nhất là đoạn đầu, thế mà trò lớp 6 vẫn làm cả trường cười vỡ cả bụng khi bảo buổi Lễ đầu năm học là "Chào cờ", rồi ngày khai giảng là "5/8). Cười nhất là câu hỏi về "câu đơn, câu ghép"- rụng lả tả.
Đang câu số 7 thì cúp điện do sấm sét. Các thầy đi sửa điện, cô trò ngồi im khoang vài giây, chợt nghĩ ra trò hát hò: Hát về trung thu nhé- Hát hết bài rồi!_ Bài gì nữa nhi?- Bài về thầy cô, trường lớp.
Chợt nghĩ: Sau này khi ra trường chắc sẽ nhớ lắm đây!
Có điện rồi! Nhưng sao âm ly không có điện nhỉ! Thầy Cường cầm cái phích cắm màu trắng lắc lấy lắc để, rút ra cắm vào. "Em a lô thử coi!". "A lô - không được! Sao nhỉ! Anh xem cái phích màu đen thử! Đúng rồi! (Không nhịn được cười!).
lại bắt đầu! Nhưng đến câu 13 thì rụng sạch? Vậy là những bạn được lọc lại lần hai được chơi tiếp. Lần này các bạn có vẻ rút được kinh nghiệm rồi nên ...Hết 20 câu mà chưa chọn được chủ nhân. Lúc đó, tôi cứ nghĩ được câu nào thì đọc câu đó, ba câu nữa vẫn không rụng. Mệt quá rồi, ly nước cạn mà chẳng ai cho mình tí nào, khô cả môi. Làm câu thật để về nhé! Cũng không khó lắm đâu nhưng...hi hi...rụng thiệt.
Vậy là trao quà cho hai bạn lớp 9 ở câu 13.
Trao quà khuyến khích cho 1 bạn lớp 9, bốn bạn lớp 8 ở phần 2.
Cũng vui. Tan rồi mà trò cứ hỏi khi nào được chơi nữa.
Lại nghĩ ra trò nào mới hơn để tổ chức cho các trò đây nhỉ?!
Chúng em đã sẵn sàng rồi! ...
Thứ Sáu, 17 tháng 9, 2010
Hoa cỏ cao nguyên
Một buổi chiều nhưng lại tình cờ chụp được những bông hoa cùng màu sắc. Một màu trắng tinh khôi giữa đất bazan và tiết trời se lạnh! ...
Thứ Năm, 16 tháng 9, 2010
Về với Chư Sê
11 giờ trưa ngày 16/9, tôi vội vàng về Chư Sê viếng bác - bố chị bạn của tôi. Đoạn đường 120 km đi về có một mình nhưng tôi vẫn thấ gần vì lòng thấy thanh thản khi giữ được chữ hiếu với bác.
Về Chư Sê, nơi có những người tôi xem như cha, mẹ, anh em... Cái con phố nhỏ ai cũng xem tôi như người quen vậy. Họ chào hỏi tôi, ngạc nhiên khi thấy tôi vượt đường xa đến.
Chư Sê, nơi ghi dấu kỷ niệm ngày đầu tôi đến Tây Nguyên, tôi theo bạn về và gắn bó nhiều với mảnh đất này.
Chư Sê, nơi trái tim tôi hé những nhịp đập trăn trở đầu tiên.
Dù đi đâu tôi vẫn nhớ về nơi ấy.
Cảm ơn đất và người Chư Sê nhiều lắm!
Từ dốc Hàm Rồng (quốc lộ 19) nhìn về Chư Sê. ...
Chủ Nhật, 12 tháng 9, 2010
Thứ Sáu, 10 tháng 9, 2010
Gửi người tôi yêu!
Mới ngày nào ta quen nhau
Gặp mặt còn ngượng ngùng bối rối
Cứ như là người mắc lỗi
Mỗi khi ánh mắt chạm nhau
Ngày đẹp trời em khoác áo cô dâu
Theo anh về làm dâu miền sông nước
Bao vui buồn làm sao biết trước
Lúc hạnh phúc dạt dào, khi nước mắt tuôn rơi!
Nhưng điều còn lại trong nhau là những nụ cười
Theo tháng năm cùng các con khôn lớn
Với em và con, anh luôn là điểm tựa
Là sự bình yên trong mỗi sớm mỗi chiều!
Ngày sinh nhật anh, em muốn nói rất nhiều!
Những lời yêu thương và cả giận hơn kia nữa
Nhưng anh ơi! Có yêu thương - giận dỗi
Sẽ làm con thuyền vững vàng vượt biển thời gian!
...
Thứ Hai, 6 tháng 9, 2010
Thứ Sáu, 27 tháng 8, 2010
Thứ Tư, 25 tháng 8, 2010
Thứ Ba, 24 tháng 8, 2010
Thứ Hai, 16 tháng 8, 2010
Thứ Bảy, 14 tháng 8, 2010
Thứ Sáu, 13 tháng 8, 2010
Thứ Hai, 9 tháng 8, 2010
Thứ Bảy, 7 tháng 8, 2010
.............
Gần hết thời gian kỳ tập huấn trôi mà anh không có lấy một cơ hội để ở bên cô. Làm sao bây giờ? Đi đâu cũng có cả đoàn, dễ gì tách riêng được! Chỉ mình cô là nữ nên chàng nào cũng ga-lăng cả, chỉ mình anh cứ chậm chân mãi thôi!
Đêm nay, đêm cuối cùng, ngày mai họ sẽ trờ về với cao nguyên rồi. Anh thầm nghĩ “Nếu không gặp được cô đêm nay thì sẽ chẳng bao giờ còn cơ hội nữa! Phải cố thôi!”. Anh lấy hết can đảm gõ cửa phòng cô. ...
Thứ Năm, 5 tháng 8, 2010
....
Nhận giấy triệu tập của Sở, cô thu xếp chuẩn bị cho đợt tập huấn dài ngày ở một thành phố biển miền Trung.
Cầm tờ vé len lỏi đám đông bước lên xe và dừng lại ở số ghế đã đặt, cô sững sờ khi người bạn đồng hành trên chuyến xe hôm đó chính là anh! Anh cũng sững sờ không khác gì cô, cứ đứng thần người mặc cho cô đang mang cái túi nặng trỉu trên tay và tiếng giục của những người đi sau. Rồi anh như bừng tỉnh và vội vàng đỡ cái túi để lên giá và nhường chỗ cho cô vào bên ngoài cửa sổ. ...
Thứ Ba, 3 tháng 8, 2010
Tập huấn thiết kế bài giảng điện tử E-learning
Hiện nay, GV đã rất quen và thạo soạn bài trình chiếu bằng poverpoint. Nay muốn chuyển qua công nghệ e-learning một cách nhanh, tiết kiệm, dễ dàng, chỉ cần gài bổ sung phần mền Adobe Presenter.
Adobe Presenter. Giúp chuyển đổi các bài trình chiếu poverpoint sang dạng tương tác, có lời thuyết minh, có thể có câu hỏi tương tác và khảo sát, tạo hoạt động điều khiển dẫn dắt chương trình, và tạo mô phỏng một cách chuyên nghiệp.
Nếu dùng thêm Adobe Connect, là phần mền họp và học ảo, bạn có thể tạo ra môi trường học tập mpoij nơi, mọi lúc, trên mọi thiết bị, miễn là có nối mạng với trình duyệt web và phần mềm Flash pleyer.
Poverpoint khác Presenter thế nào?
Powerpoint thuần túy để trình chiếu, phải có người dẫn CT hoặc thuyết minh.
Adobe Presenter đã biến Powerpoint thành công cụ soạn bài giảng e-learning có thể tạo bài giảng để HS tự học, có thể ghi lại lời giảng, hình ảnh bạn giảng bài, chèn các câu hỏi tương tác, chèn các bản flash, có thể đưa bài giảng lên giảng trực tuyến. ...
Chủ Nhật, 1 tháng 8, 2010
Thứ Bảy, 31 tháng 7, 2010
Thứ Năm, 29 tháng 7, 2010
Thứ Hai, 26 tháng 7, 2010
Thứ Ba, 20 tháng 7, 2010
Biển ngày sau bão
Ba mẹ đưa con đến biển vào một ngày sau cơn bão số 1. Khác với những ngày mùa hè khác, biển hôm nay vắng lặng và bình yên quá đỗi! Mẹ thích điều đó! Đến biển nhưng mẹ thường ngắm biển nhiều hơn, lần này cũng thế!
9h00 sáng. Gió mạnh, sóng còn lớn. Quán vắng khách.
Gần 10h. Nắng lên. Trời xanh. Biển cũng xanh. Những đám mây trắng xôm xópp trên bầu trời như tô điểm thêm cho bức tranh biển ngày sau cơn bão. Cảm giác bình yên đến lạ thường! Con chạy dài trên bờ cát, hét thật to trước biển, rồi hỏi mẹ mọi thứ trên đời!
Biển quê mình đẹp lắm, phải không con?!
Hàng phi lao ven biển. ...
Mùa hè ở quê ngoại
Hè này, mẹ cho các con về thăm quê ngoại - miền quê gió Lào cát trắng cháy rát thịt da. Con tuy còn nhỏ nhưng đã đủ lớn để cảm nhận về quê hương, xứ sở. Mẹ hạnh phúc vì điều đó!
Về quê ngoại, con thích nhất là được đi chân trần trên cát, được chạy trên những cánh đồng mát rượi, được lang thang trong buổi hoàng hôn, được nằm trên cở để ngắm bầu trời, được thấy những cuộc sống lao động của những người nông dân- mà không phải đứa trẻ nào ở tuổi con cũng có diễm phúc đó.
Các con cũng kịp ghi lại những hình ảnh của quê hương mến thương! Một miền quê nghèo nhưng có những tấm lòng đáng trân trọng. Mai này lớn lên, dù ở đâu, làm gì...cũng đừng quên quê hương con nhé! Nơi đó mẹ đã sinh ra và lớn lên!
Trưa hè. ...
Thứ Tư, 7 tháng 7, 2010
Thứ Ba, 6 tháng 7, 2010
Chủ Nhật, 4 tháng 7, 2010
Thứ Năm, 1 tháng 7, 2010
Thứ Ba, 29 tháng 6, 2010
Thứ Hai, 28 tháng 6, 2010
Chủ Nhật, 27 tháng 6, 2010
Thứ Sáu, 25 tháng 6, 2010
Chủ Nhật, 20 tháng 6, 2010
Nhánh lan rừng (phần cuối)
-Có khách. Trưa nay chúng mình có khách ở lại ăn cơm.
-Khách ở lại ăn cơm trưa sao? Thì cậu nấu đi. Mà ai vậy?
-Chú…chú…anh bộ đội.
-Chú …anh bộ đội!-Tôi lắp bắp hỏi lại.
-Ừ! Anh ấy đang ở dưới.
Tôi nhìn qua khung cửa, đúng là anh ấy thật rồi. Biết làm gì bây giờ? ...
Thứ Sáu, 28 tháng 5, 2010
Thứ Tư, 26 tháng 5, 2010
Thứ Hai, 24 tháng 5, 2010
Xa trường
Một năm có 12 tháng, bốn năm là 48 tháng, các em sống cùng gia đình chỉ 8 tháng thôi, còn lại là gắn bó với mái trường, thầy cô và bè bạn! Giờ chia tay, sao tránh khỏi bùi ngùi!
Mùa hè nào cũng thế! Lại những giọt nước mắt! Những lời tri ân... Bốn năm, biết bao kỷ niệm vui buồn! Thầy cô giáo như những người lái đò đưa các em cập bến bờ tri thức. Giờ đây, các em như những chú chim non tự bước ra khỏi bờ tổ, bay vào bầu trời bao la.
Nhớ nghe em! Nhớ bài học thầy cô đã dạy! Nhớ nghe em! Tình cảm thầy cô đã dành cho! Những bài học, những bữa cơm, những câu chuyện vui buồn, cả lời phê bình, nhắc nhở... Nhớ và nhớ! Đừng quên!
Bữa cơm cuối cùng dưới mái nhà chung, mai xa rồi sẽ nhớ nhiều lắm đấy!
...
Thứ Bảy, 22 tháng 5, 2010
Một ngày vui.
Ngày 20-5-2010, đoàn lãnh đạo Sở GD & ĐT tỉnh về thăm và làm việc tại trường PTDT Nội trú huyện Ia Grai.
Đoàn công tác gồm có: thầy Phạm Văn Căn, Phó ban Dân tộc - trưởng đoàn; cô Võ Thị Thu Nguyệt, phó phòng THPT, thầy K'pah Paul- Phó ban Dân tộc; Cùng đi với đoàn có lãnh đạo Phòng GD & ĐT huyện, cô Vũ Thị Kỳ.
Sau khi đi thăm, kiểm tra nơi ăn ở, học tập của học sinh, các đ/c lãnh đạo đã nghe BGH nhà trường báo cáo tình hình hoạt động năm học 2009-2010. Đồng thời có ý kiến chỉ đạo về công tác giáo dục đạo đức HS, nâng cao chất lượng chuyên môn trong năm học tới.
Cuổi buổi làm việc, đoàn đã tới dự chương trình ngoại khóa chủ điểm tháng 5 cùng các em học sinh.
Thầy Phạm Văn Căn trao phần thưởng cho những em HS đạt giải nhất, nhì. ...
Thứ Sáu, 21 tháng 5, 2010
Thứ Ba, 11 tháng 5, 2010
Thứ Tư, 5 tháng 5, 2010
Thứ Hai, 3 tháng 5, 2010
Thứ Bảy, 1 tháng 5, 2010
Thứ Sáu, 30 tháng 4, 2010
Thứ Hai, 26 tháng 4, 2010
Thứ Hai, 12 tháng 4, 2010
Thứ Bảy, 20 tháng 3, 2010
Thứ Bảy, 13 tháng 3, 2010
Thứ Ba, 9 tháng 3, 2010
Thứ Bảy, 27 tháng 2, 2010
Miền Tây trong tôi!
VỀ MIỀN TÂY
Không phải lần đầu về với miền Tây
Sao lòng cứ xốn xang đến thế
Cứ bồi hồi, ngóng trông như đứa trẻ
Suốt cuộc đời chưa được đi xa
....
Phà Cần Thơ đón bước em qua
Ánh mắt ai đón đưa bên ấy
Về với Miền Tây cho tình yêu sống dậy
Bến Ninh Kiều thăm thẳm tình anh
Miền Tây chiều nay em về cùng anh
Kết duyên cùng nhau ta xây tình yêu mới
Em bên anh tình yêu phơi phới
Hạnh phúc nào bằng hạnh phúc đôi ta ...
Thứ Bảy, 30 tháng 1, 2010
Chưa có tựa đề.
Nếu được hỏi: Trò thích học môn nào nhất?
Chắc chắn các trò sẽ trả lời: Âm nhạc, Mỹ thuật, Thể dục.
Vâng đó là năng khiếu bẩm sinh của các em học sinh người dan tộc thiểu số. Hiểu được điều đó nên cách thức giáo dục của chúng tôi bao giờ cũng theo con đường tự nhận thức. Dưới đây là kết quả của diễn đàn: "Chúng em với môi trường" và "Anh bộ đội cụ Hồ". ...
Thứ Ba, 26 tháng 1, 2010
Thứ Sáu, 15 tháng 1, 2010
Nơi gặp gỡ của những tâm hồn...
Trong những ngày đầu tiên của năm 2010, chúng tôi- những giáo viên dạy ngữ văn ở các trường PTDT Nội trú của tỉnh Gia Lai lại có dịp gặp gỡ tại Hội thảo: "Nâng cao chất lượng môn Ngữ văn các trường PTDT Nội trú" do SỞ GD&ĐT Gia Lai tổ chức.
Lãnh đạo Sở GD&ĐT, UBND Huyện Chư Păh tặng hoa chúc mừng Ban Nội dung Hội thảo. ...
Thứ Bảy, 9 tháng 1, 2010
Ia ly mùa xuân này
Lâu lắm rồi không đến Ia Ly. Nay nhân chuyễn về Chư pah chuẩn bị cho Hội thảo "Nâng cao chất lượng dạy học môn Ngữ văn ở trường PTDT Nội trú", tôi được Phòng GD và trường bạn mời đến tham quan công trình thủy điện Ialy. ...