Chuyện thường ngày, ai mà không cóLà con người, động vật khác chiKhi bức bách cần đi giải quyếtĐi ra rồi chẳng muốn trở vôChuyện thường ngày, ai lại vô tâmXấu hay đẹp là do cách nghĩCó đáng chi khi quy về chấtLà hình thành một chuỗi thức ăn (VAC)Chuyện thường ngày, nhà ai chẳng cóSống ven sông, lam lũ kiếp nghèoKhông có đất, nhà còn thiếu váchĐành vậy thôi dẫu xấu cái nhìnChuyện thường ngày, ôi kiếp lênh đênhRong ruổi giang hồ, trên sông nướcCủi đước không, lấy đâu chỗ đẹpĐã cho đi còn xách lên xàiChuyện thường ngày, ai lại lên khuôngDẫu biết xấu. Làm sao khác được?Ai khắc khe đem lời chê tráchNhìn vào thấy nếp một quê hương!Viết vài cảm nghĩ không thành câu mong bạn đừng giận, cho phép mình mang cái hình qua blog mình nhé!
"Nhìn vào thấy nếp một quê hương" - Mình thích câu này!Hồi chiến tranh, người dân quê mình đi sơ tán ra vùng chiêm trũng miền Bắc, mọi người vẫn truyền nhau câu chuyện " 9 củ thành 10" đó bạn.
nhìn thời nhớ , nhớ thuở thiếu niên có ngồi trên ao cá tra rồi, viết thì viết như sau...Ngày xưa đâu có hầm cầuChạy ra cầu khỉ, lên lầu cá traKhó khăn cũng phải cho raSợ cá nó đợp nên la khóc hoàithanks@hoclamtho chỗ của chị chụp thì em viết , vui vui...Trên sông vắng có cầu tàuLại che tân rách làm khâu đỗ hàngĐỗ xong khách phải chạy làngChẳng quay mặt lại sợ nàng trôi sông!không bằng ao cá tra của 32 năm trước......
Bạn xa quê lâu rồi nhỉ! Eo ôi, hông dám ăn cá tra nữa đâu!NHớ ngày xưa mọi người hay đọc:"Em như .....trôi sôngAnh như chú cẩu ngồi trông trên bờ"Giờ về Miền Tây mới hiểu :D
có về trở qua, chưa được hai tháng, chỉ đi về ca mau va mỹ tho thôi còn bạc liêu không ghé...đi đâu thấy cảnh, thấy người cũng dều có ý thơ trong đầu...chẳng hiều sao lại vậy... hay thấy qúa nhiều cảnh đẹp, người đep chăng...như Anh như chú cẩu ngồi trôngEm qua cửa khẩu cùng chồng hàn nhâncũng là thơ chớ gì?thanks@hoclamtho
:D :D :D Là nơi em cần đến mỗi ngày. Là nơi nếu không đến thì không nhớ nhưng bồn chồn, day sứt, khó chịu; đến rồi thì thoải mái vô cùng!!!Nó là.... Có bài thơ vịnh ở trên đó em à!
Cái ni là CÁI TỦM...CÁ ĐỐP...đó mờ...He ! He !Vào đó mà ngâm thơ....mới mát diit nàm thao...He ! He !Ai chưa vào đó ngâm thơ...hẳn chưa nà người miền tây nam bộ.!
Phải diển giải ra tuốt tuồn tuột í à !Nói sơ thui nhe.Bạn vào đó ,đi qua cây cầu nhỏ...bạn ngồi xuống...rồi bạn làm gì nghe cái TỦM!!!...rồi con cá Tra nó đốp....Rồi bạn mặc tình ngồi đó ngâm thơ....đến khi mô bạn ngâm xong thì ra,,,,mặc tình mát điit nhé !!!!!
_Cảm ơn tranbinhtrong đã giải thích giùm. Câu chuyện này gợi nhớ lại ngày mới ra trường, dạy học trò bài "Từ Hán Việt" nhưng không thể nào nói để học sinh hiểu được từ "hậu môn".Chào bạn Đinh Thanh Hải!
vâng cảm ơn chị ! coi như em đã được đi thực tế và biết thêm một điều về c/s rất "thiên nhiên" của con người! em còn nhiều thắc mắc lắm nhưng ko tiện hỏi!
Cứ hỏi đi - Cứ thoải mái như mới vừa vào í ra-mát dạ,mát lòng.....Ở đây còn khối người,không người nầy mách ,thì cũng có người khác mách mà ,sợ gì...cứ tự nhiên....
Co co the xoa tam anh nay duoc ko! Moi lan ghe tham minh thay ngai...ngai tam anh nay! Linh hieu co dang dong cam voi nhung kho khan nhung co the o goc nhin nhan khac ma co!
Trời ạ! Cô bé này hiểu nhầm cô rồi đó nha!Cô cũng sinh ra từ một miền quê nghèo bé à, khi về miền Tây cô đã ghi lại tấm hình này như một kỷ niệm mà thôi. Cô đưa tấm hình này lên để mọi người đồng cảm và có những suy nghĩ tích cực hơn về cuộc sống của mình... Nhưng trước hết, với cô đó là một nét văn hóa vùng miền. Cảm ơn em đã trao đổi!
Khi đến một nơi nào đó, điều cô chú ý trước tiên không phải là những danh lam thắng cảnh nỗi tiếng, mà chính là nét riêng biệt của miền đất đó. Nếu Linh lên Tây Nguyên, vào làng đồng bào DT thiểu số, không có nơi mà đi đâu :D . Ra vườn thì chó và heo nó đuổi theo. Khổ lắm! Nhưng do phong tục tập quán vậy rồi mà!
Chuyện thường ngày, ai mà không cóLà con người, động vật khác chiKhi bức bách cần đi giải quyếtĐi ra rồi chẳng muốn trở vôChuyện thường ngày, ai lại vô tâmXấu hay đẹp là do cách nghĩCó đáng chi khi quy về chấtLà hình thành một chuỗi thức ăn (VAC)Chuyện thường ngày, nhà ai chẳng cóSống ven sông, lam lũ kiếp nghèoKhông có đất, nhà còn thiếu váchĐành vậy thôi dẫu xấu cái nhìnChuyện thường ngày, ôi kiếp lênh đênhRong ruổi giang hồ, trên sông nướcCủi đước không, lấy đâu chỗ đẹpĐã cho đi còn xách lên xàiChuyện thường ngày, ai lại lên khuôngDẫu biết xấu. Làm sao khác được?Ai khắc khe đem lời chê tráchNhìn vào thấy nếp một quê hương!Viết vài cảm nghĩ không thành câu mong bạn đừng giận, cho phép mình mang cái hình qua blog mình nhé!
Trả lờiXóa"Nhìn vào thấy nếp một quê hương" - Mình thích câu này!Hồi chiến tranh, người dân quê mình đi sơ tán ra vùng chiêm trũng miền Bắc, mọi người vẫn truyền nhau câu chuyện " 9 củ thành 10" đó bạn.
Trả lờiXóaQue minh o nong thon va nhung hinh anh nhu the nay minh da tung bat gap...
Trả lờiXóaMình ghi lại như là một kỳ niệm về miền Tây đó bạn à!
Trả lờiXóaHai bên bờ sông nhiều lắm! Thấy ngồ ngộ nên ghi lại thôi!
Trả lờiXóadạ lúc nhỏ vế quê ngoại xài hoài hà :p
Trả lờiXóaEm xài chưa mà quen??
Trả lờiXóahaha... cái này quen ghê :"]
Trả lờiXóaxuống miền tây cài này là phổ biến chị nhỉ . Em cũng rất nhiều lần bắt gặp , ngượng chín mặt nhưng dần cũng quen he he
Trả lờiXóaBạn này, sao vắng người ghê?Đứng ngoài, thấy đó mà tê tái lòng!canhquehuong@hoclamtho
Trả lờiXóaCó ước một lần được ngồi trong đó không nhỉ? Gió thổi lồng lộng:D
Trả lờiXóanhìn thời nhớ , nhớ thuở thiếu niên có ngồi trên ao cá tra rồi, viết thì viết như sau...Ngày xưa đâu có hầm cầuChạy ra cầu khỉ, lên lầu cá traKhó khăn cũng phải cho raSợ cá nó đợp nên la khóc hoàithanks@hoclamtho chỗ của chị chụp thì em viết , vui vui...Trên sông vắng có cầu tàuLại che tân rách làm khâu đỗ hàngĐỗ xong khách phải chạy làngChẳng quay mặt lại sợ nàng trôi sông!không bằng ao cá tra của 32 năm trước......
Trả lờiXóaBạn xa quê lâu rồi nhỉ! Eo ôi, hông dám ăn cá tra nữa đâu!NHớ ngày xưa mọi người hay đọc:"Em như .....trôi sôngAnh như chú cẩu ngồi trông trên bờ"Giờ về Miền Tây mới hiểu :D
Trả lờiXóacó về trở qua, chưa được hai tháng, chỉ đi về ca mau va mỹ tho thôi còn bạc liêu không ghé...đi đâu thấy cảnh, thấy người cũng dều có ý thơ trong đầu...chẳng hiều sao lại vậy... hay thấy qúa nhiều cảnh đẹp, người đep chăng...như Anh như chú cẩu ngồi trôngEm qua cửa khẩu cùng chồng hàn nhâncũng là thơ chớ gì?thanks@hoclamtho
Trả lờiXóacái hình này là hình gì vậy chị? nhìn thấy thế nào ý!
Trả lờiXóa:D :D :D Là nơi em cần đến mỗi ngày. Là nơi nếu không đến thì không nhớ nhưng bồn chồn, day sứt, khó chịu; đến rồi thì thoải mái vô cùng!!!Nó là.... Có bài thơ vịnh ở trên đó em à!
Trả lờiXóatrời ! chưa bao giờ em nghe thấy đến nơi đó lại thoải mái cả .vì em thấy cảnh có gì đâu ngoài cái túp lều của người đi làm đồng?
Trả lờiXóaHo Nam say ruou roi !
Trả lờiXóaNinh Giang sống ở thành phố phải không?
Trả lờiXóaCái ni là CÁI TỦM...CÁ ĐỐP...đó mờ...He ! He !Vào đó mà ngâm thơ....mới mát diit nàm thao...He ! He !Ai chưa vào đó ngâm thơ...hẳn chưa nà người miền tây nam bộ.!
Trả lờiXóa:D :D :D Mát lồng lồng bạn hì!
Trả lờiXóaCái ni không phải TÚP LỀU của CHÚ TOM đâu mí bà ui !Đó là Túp lều của mụ Đậu đó ....He ! He !.
Trả lờiXóa:lol: :lol:
Trả lờiXóachả hiểu????????????????? :whistle: :confused: :confused: :faint:
Trả lờiXóaPhải diển giải ra tuốt tuồn tuột í à !Nói sơ thui nhe.Bạn vào đó ,đi qua cây cầu nhỏ...bạn ngồi xuống...rồi bạn làm gì nghe cái TỦM!!!...rồi con cá Tra nó đốp....Rồi bạn mặc tình ngồi đó ngâm thơ....đến khi mô bạn ngâm xong thì ra,,,,mặc tình mát điit nhé !!!!!
Trả lờiXóatức là : các hình trên là wc? :yikes: :yikes: :yikes: :yikes: :yikes: :yikes: :yikes: :confused: :confused:
Trả lờiXóaCó vào thì phải có ra
Trả lờiXóaÔi! ! Đi thực tế nhiều vào Ninh Giang nhé!
Trả lờiXóa_Cảm ơn tranbinhtrong đã giải thích giùm. Câu chuyện này gợi nhớ lại ngày mới ra trường, dạy học trò bài "Từ Hán Việt" nhưng không thể nào nói để học sinh hiểu được từ "hậu môn".Chào bạn Đinh Thanh Hải!
Trả lờiXóavâng cảm ơn chị ! coi như em đã được đi thực tế và biết thêm một điều về c/s rất "thiên nhiên" của con người! em còn nhiều thắc mắc lắm nhưng ko tiện hỏi!
Trả lờiXóaối mình đi đâu cũng giương mắt ếch ra nhìn những thứ gì gọi là lộng lẫy ...có biết đâu rằng đời vẫn có những gì dân giã và rất tự nhiên bản năng??
Trả lờiXóaCái này hơi hiện đại, còn đúng ra là làm bằng lá dừa nước cơ. Một hình ảnh mang đạm màu sắc vùng sông nước đó bạn à! Chúc bạn tuần mới vui vẻ nhé!
Trả lờiXóaCứ hỏi đi - Cứ thoải mái như mới vừa vào í ra-mát dạ,mát lòng.....Ở đây còn khối người,không người nầy mách ,thì cũng có người khác mách mà ,sợ gì...cứ tự nhiên....
Trả lờiXóa:D :D :D
Trả lờiXóaLinh co mot gop y chan thanh ...ko biet la co co dong y ko
Trả lờiXóaTự nhiên đi bạn nhé!
Trả lờiXóaCo co the xoa tam anh nay duoc ko! Moi lan ghe tham minh thay ngai...ngai tam anh nay! Linh hieu co dang dong cam voi nhung kho khan nhung co the o goc nhin nhan khac ma co!
Trả lờiXóaTrời ạ! Cô bé này hiểu nhầm cô rồi đó nha!Cô cũng sinh ra từ một miền quê nghèo bé à, khi về miền Tây cô đã ghi lại tấm hình này như một kỷ niệm mà thôi. Cô đưa tấm hình này lên để mọi người đồng cảm và có những suy nghĩ tích cực hơn về cuộc sống của mình... Nhưng trước hết, với cô đó là một nét văn hóa vùng miền. Cảm ơn em đã trao đổi!
Trả lờiXóaU! thoi co ah nhu the cung vui Linh day cung hiu y tuong co rui!
Trả lờiXóaHi chuc co luon hanh phuc voi tam long nhan hau cua viec "tram nam trong nguoi!"
Trả lờiXóaKhi đến một nơi nào đó, điều cô chú ý trước tiên không phải là những danh lam thắng cảnh nỗi tiếng, mà chính là nét riêng biệt của miền đất đó. Nếu Linh lên Tây Nguyên, vào làng đồng bào DT thiểu số, không có nơi mà đi đâu :D . Ra vườn thì chó và heo nó đuổi theo. Khổ lắm! Nhưng do phong tục tập quán vậy rồi mà!
Trả lờiXóaCảm ơn Linh nhé!
Trả lờiXóa