Thứ Sáu, 30 tháng 10, 2009

Cà phê - Hoa

Những bông hoa tôi chưa thấy bao giờ
Trắng tinh khiết giữa ngàn xanh đồi núi
Những chùm hoa một đời không giả dối
Hương ngọt ngào toả ngát cao nguyên.

Ước một lần thôi, dù chỉ một lần
Được kề cận những đoá hoa tươi thắm
Được nâng cánh tiên được no mắt ngắm
Được ngất ngây say hương đượm cà phê!

Đến cao nguyên "người ở - đừng về"…
Hãy ở lại với cao nguyên, người nhé!
Hương cà phê, và lòng người cũng thế
Rất đậm đà nhưng rất đỗi ngất ngây!

Rất đậm đà nên rất đỗi đắm say
Chân chưa đến nhưng lòng như đã đến
Lòng ở lại say hương sắc thắm
Cao nguyên xanh cà phê Gia Lai


3 nhận xét:

  1. Trước tiên xin lỗi bác Huongdai_lov nhé vì chưa xin phép nhưng đã cóp mấy comment của bác ghép lại thành "bài thơ". Thực ra ngày mai ( thứ 7) Bé có tiết dạy "Làm thơ tám chữ" nhưng đang đau đầu quá nên không nghĩ ra điều gì mới mẻ cả. Nhưng "Cái khó lại bó cái khôn", vì thế bài thơ trên ra đời. Nhưng đứa con đó chưa được đặt tên. Nhờ bác và mọi người!

    Trả lờiXóa
  2. Anonymous writes:đoạn cuối như lập lại món ăn hàng ngày

    Trả lờiXóa
  3. Đó chỉ là những comment do em ghép lại thôi.

    Trả lờiXóa