Yêu quý tặng những người bạn của tôi! Những ai đã từng yêu mến đất và người Tây Nguyên!
Không phải tháng
Ba, mùa con ong đi lấy mật … đâu nhé! Mà là tháng Hai thôi!
Tháng Hai, trời dường như xanh
hơn, trong đến lạ ! Gió cũng không
còn hanh hao mà có phần dịu lại, đằm thắm hơn mỗi khi mơn man lên làn da, vờn
lên mái tóc em. Và nắng, nắng tháng Hai vàng ươm lên nhánh mai rừng. Mai rừng
khác với những loài mai được trồng, chăm sóc trong vườn cảnh. Nó mong manh hơn,
màu nhẹ nhàng hơn nên nhìn cũng đáng yêu hơn. Có lẽ vẻ đáng yêu của nó bởi sự
nhỏ nhắn, yếu đuối giữa đất trời lộng gió cao nguyên chăng ?
Tháng Hai. Mùa của các loài hoa đua nhau khoe sắc.
Sự kì diệu của những loài hoa trên cao nguyên là nở đồng loạt giữa mùa khô, sau
những tháng ngày dường như kiệt sức vì khát cháy, nhưng chỉ nghe mùa xuân thầm
thì gọi chúng lại căng tràn nhựa sống tô
đẹp cho đời. Tôi yêu dáng vẻ sừng sững của những chàng Pơ lang. Nhưng trái
ngược với sự ngạo nghễ của thân cây là những bông hoa đằm thắm đến nao lòng.
Tôi yêu những cây anh đào (không biết tên chính xác là gì nhưng mọi người vẫn quen
gọi thế), cứ mỗi mùa xuân về cây lại trút hết lá, để lại trên cây một màu hồng
phấn hay màu trắng tinh khôi. Những cây anh đào ra hoa rất lâu, có khi kéo dài
vài tháng. Những con đường đất đỏ bụi mờ
dường như dịu lại dưới những cây anh đào đang khoe sắc.
Tháng Hai. Vẫn còn là mùa lễ hội của bà con dân
tộc J’Rai. Thỉnh thoảng trong đêm vắng bạn lại nghe tiếng cồng chiêng vang
vọng. Ấy là lúc bà con đang làm lễ ở một ngôi làng nào đó. Nhất là vào những
đêm trăng sáng, dưới tán cây cổ thụ, bên ghè rượu cần chếnh choáng men say ta
lại thấy cuộc đời sao mà đáng yêu và đáng sống :
« Đêm cao nguyên
Bếp lửa bập bùng, vòng xoang rộn rã
Rừng đại ngàn nghiêng mình yên ả
Dòng suối thì thầm lời tình tự yêu thương ».
Tháng
Hai. Những đồi cafe đã và đang thay màu áo mới . Chiếc áo ấy nồng nàn, ngào ngạt hương thơm gọi mời đàn
đàn ong bướm đến dạo chơi quên cả lối về. Dòng nước từ
« Đôi mắt Pleiku » lại
theo về tắm mát cho những đồi cafe mênh mang để chuẩn bị cho một mùa vụ
mới.
Tháng
Hai Tây Nguyên. Để lại đằng sau nhưng bộn bề lo toan về công việc đầu năm mới.
Hãy để lòng mình nhẹ nhàng một chút với đất trời, cỏ cây. Để rồi thấy yêu hơn
mảnh đất này, dẫu những đồng cỏ không còn xanh mơn mỡn và đầy sự sống. Nhưng
chính lúc này, ta lại cảm nhận được một cao nguyên mênh mang, mênh
mang !!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét