Sài Gòn ngày đầu năm. Sau đêm thức muộn ngắm pháo hoa đón chào năm mới thành phố bình yên đến lạ.Tôi không còn nghe tiếng nhạc thể dục rộn ràng ngoài công viên. Quán cà phê cũng không thấy sắp xếp bàn ghế đón khách sớm như mọi bữa. Những quán ăn chủ cũng đợi khách thức giấc sau không khí hân hoan đêm giao thừa…
Sài
Gòn ngày đầu năm. Tôi chạy xe qua vài con phố vắng. Những con đường xanh mướt
bóng cây, những công viên đầy hoa lá rực rỡ sắc màu. Thành phố phương Nam hoa nở
gần như quanh năm chứ chẳng kể mùa xuân. Sau mỗi mùa hoa, những công nhân đô thị
lại cắt tỉa cành lá, làm đẹp cho cây. Và chỉ ít thời gian sau đó, những chồi
non lại vẫy chào và chuẩn bị cho một mùa hoa kế tiếp. Con đường đến trường của
tôi có nhiều bằng lăng và osaka, loài hoa thường nở về mùa hè nhưng ở đây luôn
rực rỡ quanh năm để điểm tô cho thành phố thêm rực rỡ. Sài Gòn có nhiều ngôi
nhà, quán cà phê với vòm sử quân tử dịu dàng buông mê hoặc lòng người; những
con kênh với hoa chuông vàng soi bóng, những tán bàng mát rượi và vội vàng thay
lá lúc xuân sang…
Sài
Gòn có gì hay không. Chắc chắn có nhiều lắm đó. Tôi thích những quán nhỏ “cà phê mang đi” bên
đường. Những nơi khác tôi biết người ta vẫn bảo “cà phê mang về” – về nhà, về
cơ quan hoặc về công trường làm việc. Sài Gòn sôi động, Sài Gòn năng động và chủ
động nữa cơ. Sáng sáng, mọi người đi làm và ghé vào những “chiếc máy” bên đường
mua cho mình ly cà phê sữa đá. Hình ảnh thân quen bên những góc phố Sài Gòn
thân thương. Và tôi, dẫu ở văn phòng có đầy đủ máy, nhưng thỉnh thoảng vẫn ghé
lại cô bé bán cà phê trên đường Lê Đức Thọ (Gò Vấp) chỉ để ngắm nụ cười, nhìn em pha cà phê, nhận
ly cà phê kèm lời cảm ơn ngọt ngào đầu ngày mới để cuộc sống thêm phần cảm xúc.
Sài
Gòn có gì vui không? Từ đầu tháng 12, người người, nhà nhà và phố phố đã bắt đầu
trang trí để đón Giáng Sinh. Và đâu đâu cũng đã nghe thanh âm nhạc xuân rộn
ràng như thúc giục mọi người nhanh nhanh hoàn tất công việc năm cũ và lên kế hoạch
cho năm mới rồi. Đi trên những con phố đầy ắp không khí xuân như thế dù bạn có
là người vô tình cũng không thể dâng lên những cảm xúc bâng khuâng. Nếu bạn là
người xa xứ sẽ nôn nao nỗi nhớ quê nhà
và bắt đầu lên kế hoạch để vui xuân sum họp.
Sài Gòn có yêu không? Sài Gòn đáng yêu nhiều lắm! Đi trên đường phố Sài Gòn ta dễ dàng bắt gặp những tủ bánh mì, thùng nước uống miễn phí, hay bữa cơm từ thiện ấm lòng những mảnh đời khó khăn. Mùa covid 2019, biết bao cây ATM gạo được hình thành nên từ tấm lòng của người Sài Gòn thật đáng trân quý.
Tôi chuyển công tác từ xa đến. Cảm giác lo lắng chợt tan nhanh khi nhận được sự nhiệt thành của các cơ quan Đảng, chính quyền, chuyên môn mỗi lần đến liên hệ công việc; là sự thân thiện của đồng nghiệp, sự chân thành của phụ huynh và nhất là các em học sinh thật dễ thương biết chừng nào. Để rồi mỗi ngày đến trường của tôi thật nhiều niềm vui và hạnh phúc. Tôi lại cảm thấy tràn đầy năng lượng, nhiệt huyết với công việc trồng người - điều mà có những ngày tôi tưởng chừng như đã đánh mất nơi đâu.
Sài Gòn
những nơi nào ta đến đếu dễ dàng bắt gặp những nụ cười dễ thương, những cái cúi
chào lịch sự, những lời cảm ơn luôn thường trực trong mỗi người. Nét văn hóa ấy
không phải nơi nào cũng có được!
Sài
Gòn yêu lắm phải không!
Sài
Gòn, 2021
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét