Nó đi trường về, lòng hơi ưu tư vì nhiều chuyện không đâu. Thôi, đi đường Sê San (đường 14C / tỉnh lộ 664) nhé !- Tự nhủ mình như vậy và phóng…
Nó vẫn thích con đường này hơn vì luôn mang lại cảm giác thoải mái khi chạy xe giữa cao nguyên mênh mang, bốn bề gió lộng. Thích cảm giác như vỡ òa sau khi len lỏi qua con đường mang đậm dấu ấn miền Bắc của thôn Thắng Cường, con đường với hàng rào dâm bụt đỏ được cắt tỉa kĩ càng. Và cuối con đường ây là cả cao nguyên rộng lớn với bạt ngàn cao su, café xanh ngắt. Những buổi sớm đến trường, khi mặt trời bắt đầu chiếu những tia nắng ấm trên núi đồi, khi những làn sương còn la là dưới thung lũng…. nó thích để khuôn mặt hứng lấy chút hơi lạnh của cao nguyên, để trên hàng mi là những giọt sương li ti long lanh như đùa với nó vậy.
Nhưng hôm nay là buổi chiều. Nó chạy xe chầm chậm ngắm những vạt cỏ dại hai bên đường. Chẳng ai trồng hay chăm sóc mà cứ đến mùa là nở rộ với đủ màu sắc: tím, trắng, hồng, vàng… Có đoạn thì hoa mọc từng loài riêng tạo thành từng mảng màu rất đẹp mắt; có đoạn thì đủ loài chen nhau như một bức tranh ai đó vẽ nên vậy! Nó ngắm hoài mà vẫn cứ thấy bâng khuâng mỗi khi qua đây. Lòng bất chợt nhớ “Hoàng hôn dốc” của Phú Quang!
Đến đoạn rẽ rồi. Nó thấy trước mặt là những người phụ nữ J’Rai lên nương về, bước chân họ thoăn thoắt dù trên vai là cả gùi đầy củi. Nó dừng lại định chụp hình từ phía sau nhưng mọi người đi nhanh quá. Vậy là phóng xe ra trước chờ… Và nó ngỡ ngàng trước nụ cười rất tươi của các mẹ, các chị và em. Cả ngày vất vả trên nương rẫy, trở về với bao lo toan trên đôi vai gầy… Vậy mà họ vẫn cười tươi, vẫn với những bước chân đầy sức sống mãnh liệt! Nó bấm vội mấy tấm hình và đứng lặng cho đến khi bóng họ khuất nơi cuối đường.
Niềm vui nhỏ bé lại trở về, hạnh phúc bởi những điều giản dị xung quanh lại ngập tràn trong lòng nó. Nhớ lời dặn của ông xã hôm trước: “Tự tin vào bản thân mình, em nhé!”. Nhớ lời bài hát bên nhà Nhất ca, chẳng biết có phải gửi nó không nhưng vẫn thấy ấm áp khi nghe đến câu cuối “Xin hãy làm cây thông xanh nghe em!”. Nó dừng lại bên đường chụp những bông hoa đang hé nở, lại trở về với thói quen “ngó nghiêng” như trước.
Trở về nhà, nó lục lại những bài viết trên giấy năm xưa, đọc và cảm nhận lại. Hy vọng cảm xúc sẽ trở về!
Nó mỉm cười. Phía trước vẫn là con đường, con đường mênh mang và cũng đầy cảm xúc mà nó chưa khám phá hết! Cố lên nó ơi!
Con đường em về ban trưa, hoa tím nghiênh nghiêng đợi chờ tuổi em vừa tròn17 tóc em vứa chấm ngang vai...Nghệ sỹ với tât cả tấm lòng đã cho ra lò những khoảng khắc đời thường như vậy là đáng quý đáng trân trọng lắm. :). Những hình chụp những bài viết của cô tràn đầy tình yêu cao nguyên, mênh mang cao nguyên, hùng vĩ cao nguyên, hương thơm đại ngàn, hơn tất cả là nụ cười tây nguyên, nụ cười cuả Bé :D :P
Trả lờiXóaco giáo ko cho em xem hình nụ cười của mấy cô sơn nư nè
Trả lờiXóaOriginally posted by phamtienmuoi:Con đường em về ban trưa, hoa tím nghiênh nghiêng đợi chờ tuổi em vừa tròn17 tóc em vứa chấm ngang vai...Nghệ sỹ với tât cả tấm lòng đã cho ra lò những khoảng khắc đời thường như vậy là đáng quý đáng trân trọng lắm. . Những hình chụp những bài viết của cô tràn đầy tình yêu cao nguyên, mênh mang cao nguyên, hùng vĩ cao nguyên, hương thơm đại ngàn, hơn tất cả là nụ cười tây nguyên, nụ cười cuả Bé Lâu ngày mới gặp anh! Anh khỏe chứ ạ?! Cảm ơn anh đã chia sẽ với những cảm xúc của cô giáo! Cao nguyên còn nhiều điều kỳ diệu mà cô giáo chưa thể hiện được qua con chữ, góc nhìn để giới thiệu với bè bạn gần xa! Nhưng như anh nói - tình yêu cao nguyên- điều đó là có thật anh ạ! :love:
Trả lờiXóaOriginally posted by thanhhuy_pk:Cô giáo ko cho em xem hình nụ cười của mấy cô sơn nư nèỞ entry bên kia em ạ! Nhưng, nụ cười ấy không được đạo diễn đâu, nụ cười sau những vất vả của cuộc sống lao động, nhưng lại chứa đựng niềm vui, hạnh phúc em ạ! :)
Trả lờiXóacười không thấy mặt trời, cười ngát nghẻo...chắc là thế rồi ^^
Trả lờiXóaOriginally posted by thanhhuy_pk:cười không thấy mặt trời, cười ngát nghẻo...chắc là thế rồi ^^:) Huy khỏe không?! Lâu rồi không về Pleiku?!
Trả lờiXóa:D lo làm giàu mừ :)) tết em mới về 1 lần cô à
Trả lờiXóaGiàu chưa em?! :D
Trả lờiXóa