Thứ Tư, 5 tháng 5, 2010

Hè về


LƯU BÚT TUỔI HỌC TRÒ

12F yêu thương của tôi!
Sao không ở lại cùng ngồi bên nhau nữa
Cùng rộn ràng vui đùa như mọi bữa
Mà phải chia tay mỗi đứa mỗi đường
Thôi từ đây xin giã bịệt mái trường
Thầy cô yêu thương và màu áo trắng
Để lại sau lưng lớp học trống vắng
Chẳng ai ngồi trên ghế như hôm nao
Đã xa rồi tuổi mộng đẹp biết bao
Đã xa rồi, tôi đã xa tất cả
Bạn bè tôi mỗi đứa về một ngả
Sao không ở lại dưới sân trướng nói chuyện như xưa
Giữa mùa hè vẫn có những cơn mưa
Ướt nhòe trang giấy
Những cơn mưa mà hôm nay tôi mới thấy
Trong đám học trò.
Bản nhạc buồn đang dạo khúc đầu tiên
Tiếng ve sầu nức nở
Khóc cho ta phải không? Hỡi chú ve sầu bé nhỏ!
Trên sân trường cánh phượng đỏ đang rơi...
12F yêu thương ơi!
Ngày mai sẽ thành 39 cánh chim
Bay vào vũ đài cuộc sống
Còn nhớ chăng về thời áo trắng
Mái trường xưa kỷ niệm chẳng phai mờ
Lớp học xưa với những phút giờ
Chẳng thể nào quên bởi nó là đẹp nhất!
(Vĩnh Linh, hè 1994)

Hôm nay vô tình mở cuốn lưu bút thời học trò, lòng chợt trào dâng bao cảm xúc!!! Ngoài kia, ve đang kêu râm ran, phượng đã thắp lên ngọn lửa mùa hè, cơn mưa đầu mùa cũng bắt đầu rơi nhẹ (không như mọi năm?) Chợt thấy mình may mắn khi được sống mãi với mái trường, với tuổi học trò...dù thời gian có trôi! 16 năm xa trường- Khoảng thời gian đủ để khẳng định tình cảm bạn bè! Để rồi rồi biết được "ai còn nhớ, ai đã quên"!

38 nhận xét:

  1. Phượng đã nở ve đã về nức nởCổng trường kia đã khép lại rồiSao nay ta thấy dạ bồi hồiNhìn chùm phượng đỏ nền trời xanh thẳmLòng buồn thương một dĩ vãng đã quaÔi thiết tha! thiết tha...Những kỹ niệm của một thời thơ ấu cũChợt xốn xang sống dậy tràn vềNhớ ánh mắt nhớ nụ cười xưa cũVẫn còn nghe đâu đây kỷ niệm tràn trềVe râm ran như những tiếng tỉ têKhóc cho mộng một thời bụi phủ...Yêu vu vơ và nhớ cũng vu vơ...Nhớ nhớ lắm mời thời bao năm cũNghe ve kêu phượng nở chợt quay về...@VSẵn cái entry này làm bài thơ tặng Bé luôn nhé, cũng là tặng mình luôn vậy...ai thấy thế nào cũng xin tặng luôn! :) :cheers: :cheers: :cheers:

    Trả lờiXóa
  2. Khi xa cách ngườu thườngta chẳng buồn chẳng nhớNHưng khi mùa phương nởSao lòng ta nhớ thương(Lời của kẻ chưa yêu nhỉ!):D

    Trả lờiXóa
  3. Cô giáo là DQ cũng ngồi mở lại tập lưu bút từ thuở học trò ra đọc lại từng câu, từng chữ và rồi ..ngậm ngùi, nhớ quá cái thời đấy ghê này !!!!Mới đó mà 17 năm qua rồi chứ đâu ít ỏi gì nữa.

    Trả lờiXóa
  4. phamthanhquang2012lúc 08:05 6 tháng 5, 2010

    Chỗ bạn còn nghe thấy tiếng ve kêu óng ả làm ta nhớ tới cái tuổi học trò thơ mộng...Chỗ mình thì toàn những von ve rềnh rang, nặng hàng chục tấn chạy phăm phăn trên đường...Loại ve này toàn bò vào tai người kêu rú ầm ĩ...Lắm lúc muốn phát điên lên...Bèn ra công viên ngồi tìm nghe tiếng ve vậy là lại gặp những con ve"mắt xanh mỏ đỏ"thướt tha ỏn ẻn, lững lờ...trước mặt cũng làm tâm hồn dịu đi đôi chút...Cho nên nhìn ra cái nắng chói chang mình toàn nghĩ tới bia thôi...May mà gặp đoạn văn của Nguyễn Thị Bé làm cho mình nhớ đến tuổi học trò thơ mộng ngày nào... :love: :love: :love:

    Trả lờiXóa
  5. Chào Dã Quỳ! Trong cuộc đời mỗi người, đẹp nhất chính là tuổi học trò, đúng không?! Nhất là những năm tháng học cấp 3. Khi đó ta vừa đủ lớn để biết rung động trước những vẻ đẹp của cuộc sống, của tình người; nhưng cũng không quá lớn để vướng bận những lo toan ... nên nó đẹp nhất!

    Trả lờiXóa
  6. -Phạm Thanh Quang! Chắc chắn "nhà mặt phố rồi!". Anh lên cao nguyên thì ve râm ran từ sau Tết, nhất là ở vườn cafe (Vì nó rất thích cây muồng- loại cây chắn gió cho cafe) :D Nhưng cẩn thận không thì nó... ướt đầu như chơi. Mà ngắm ve mắt xanh mỏ đỏ cũng thú vị chứ anh! Biết đâu lại được tác phẩm để đời.:D

    Trả lờiXóa
  7. Sẽ về Quảng Trị một chuyến bạn à!

    Trả lờiXóa
  8. Originally posted by nguyenthibe:Chào Dã Quỳ! Trong cuộc đời mỗi người, đẹp nhất chính là tuổi học trò, đúng không?! Nhất là những năm tháng học cấp 3. Khi đó ta vừa đủ lớn để biết rung động trước những vẻ đẹp của cuộc sống, của tình người; nhưng cũng không quá lớn để vướng bận những lo toan ... nên nó đẹp nhất! Nhớ lắm thời "mài đũng quần" đó cô giáo ơi. Cái thời đó, lăng kính nhìn vô cuộc sống vẫn còn là màu hồng chứ chưa đủ màu sắc như bây giờ và cũng không ngập tràn lo toan trong .....tâm trí nên .....thấy bình yên gì đâu.Nhắc nữa là nhớ nữa cho xem.Hè về, cô giáo có dự định gì rồi vậy nè?

    Trả lờiXóa
  9. Originally posted by nguyenthibe:Mà ngắm ve mắt xanh mỏ đỏ cũng thú vị chứ anh! Biết đâu lại được tác phẩm để đời.Em cung dinh noi voi chu Quang nhu the :D

    Trả lờiXóa
  10. Originally posted by nguyenthibe:Sẽ về Quảng Trị một chuyến bạn à!The thi chi ghe ve Quang Ngai luon di chi. Quang Ngai co huynh Huong Dai ne, huynh vienthcusi ne va em nua :D . Ve nha chi. Bien Quang Ngai dep lam. Chi ve se tham Khu Chung tich Son MY ne, tham nha Luu niem co Thu tuong Pham Van Dong, tham ... tham tham nhieu noi lam a :D

    Trả lờiXóa
  11. Thế thì chị về đi. Đi mà. Nếu ai vác gậy đuổi chị chạy thì chị hãy nhớ đến em và lập tức dừng lại:" Nè, có biết tớ là ai không? Tớ bạn với con bé ... là người ta sẽ lập tức ... đứng như trời trồng, còn chị ung .dung ... lủi mà không cần chạy nữa đâu :lol: :lol: :lol:Originally posted by nguyenthibe:Lỡ có người vavs gậy đuổi chạy mất dép đó!:lol: :lol: :lol: :confused: Thắc mắc! Thắc mắc ai vác gậy đuổi chị và vì sao họ đuổi chị lém lém :D@huynh Hương Đài: Huynh Hương Đài ơi, huynh bảo vệ chị Bé nha :D

    Trả lờiXóa
  12. :D :D :D Em đừng bày dại cho chị nha! Lỡ có người vavs gậy đuổi chạy mất dép đó!Mà đồng nghiệp cùng trường với chị ở Quảng Ngãi nhiều lắm đó!

    Trả lờiXóa
  13. bút của tôi là chạy liên tục,Nếu tôi viết một nỗi đauNguồn cấp dữ liệu của tôi thơ và đôi mắt của tôi,Không ích kỷNhân loại ... Nhân loại ...

    Trả lờiXóa
  14. Tây Nguyên mà nóng thế này thì Quảng Trị chắc "lửa thiêu"! NHớ chụp ảnh cho chị xem với nhé! Thèm về quê quá! Nhớ ăn cả phần chị nhé! Mùa này chắc có dưa hấu ròi nhỉ? :D À! Nhà chị ở gần Hội trường ấy.

    Trả lờiXóa
  15. Kalemim çalışıyorsa sürekli,Yazıyorsa bir bir kederimiVe şiirimi besleyebiliyorsam gözlerimle,Bencillikten değilİnsanlıktan... İnsanlıktan...

    Trả lờiXóa
  16. Mùa này về Quảng Trị nắng nóng dễ sợ luôn , không biết trong đó thế nào, chỉ còn nước xuống biển thui, mai cơ quan em sẽ Vĩnh Thái tiến, chắc phải chụp máy cảnh Post lên đã.

    Trả lờiXóa
  17. Chắc chị chưa biết mô, cơ quan em và trường tiểu học em gái em ctác mặc váy ngắn hết rùi. Đi làm không muốn về nữa, ra đường thì nắng cháy người. Cộng thêm cúp điện định kỳ nữa, 3 buổi/tuần. Phải chạy máy phát điện, nhiều hộ gia đình phải sắm máy phát, một số mua bình ác quy để có ít gió cho con nhỏ.Bữa nay trời nhanh sáng, nhiều khách hàng 6h đã tới giao dịch để kịp đi chợ và gặt lúa, mình lại chưa ngủ dậy vì tối thường thức khuya, khách vừa đông (không biết là do lãi suất nhảy múa hay do nhân viên mặc váy nữa!!!), trời nóng mà chỉ chạy được 1 máy vi tính chứ điện không tải nổi.Em cũng thấy máy chỗ có bán dưa hấu, thường thì bữa nay dọc đường Vĩnh Tú về biển, 2 bên toàn là dưa, họ thu hoạch và đưa ra đường bán luôn.

    Trả lờiXóa
  18. VẪN NHỚ MỘT THỜI Thơ Nguyễn Đình Xuân. Vẫn nhớ một thời hoa phượng nở Bâng khuâng từ giã tuổi học trò Con đường ta qua chiều gió Đầy nắng chúng mình che bóng mây . Xa những hàng cây trồng trước cửa Lớp còn, các bạn của tôi đâu ? Nhớ hạ năm nào chung nhau hẹn Nào ngờ mỗi ngày thêm vắng nhau ? Chỉ có mái trường là nguyên đó Là nơi nỗi nhớ hẹn nhau về Bạn bè ơi có còn như thuở Yêu những câu thơ đến si mê ? Mùa hạ vẫn nở chùm phượng đỏ Vẫn mãi trong tôi thuở học trò Sau những nhọc nhằn lòng thanh thản Nhớ về một thời đầy ước mơ .

    Trả lờiXóa
  19. Ai trong chúng ta đều qua một thời cắp sách đến trường, những kỷ niệm thật đẹp của một thời thơ. Tuổi học trò thật đẹp và hồn nhiên, trong sáng như tờ giấy trắng.Sau bao nhiêu năm xa quê, trở về lại thăm trường, nhưng thầy cũ bạn xưa đâu rồi?

    Trả lờiXóa
  20. Ôi hè về là cảm xúc lại nao nao, nhất là những học sinh cuối cấp. Em còn nhớ cuối năm lớp 12, đứa nào cũng truyền tay nhau viết lưu bút, có khi viết ...cả trong giờ học, có bạn bức xúc không vừa lòng với thầy cô nào cũng bộc bạch hết. Nhưng những tình cảm trẻ con đó được cất đi để sau này gặp nhau nhớ lại một thời nông nổi của mình, chắc sẽ hay lắm :)

    Trả lờiXóa
  21. Gửi Nguyễn Đình Xuân: Cảm ơn bài thơ của anh! Có lẽ em là giáo viên, dù xa trường nhưng vẫn gắn với tuổi học trò, với tiếng ve và mùa phượng nở, luôn chứng kiến những buổi chia tay đẫm nước mắt ... nên đôi lúc nhớ nhiều hơn, nghĩ ngợi nhiều hơn. Nhưng em tin rằng dù trưởng thành bao nhiêu, dù đi đâu, làm gì thì tuổi học trò vẫn mãi là khoảng trời đẹp nhất! Phải không anh?!

    Trả lờiXóa
  22. Chào Thanh Hải và Ú iu! Cô giáo lại mắc tội khi gợi lại nỗi nhớ trong lòng mọi người rồi! Rất vui khi các bạn đã đồng cảm, chia sẽ! Học trò bây giờ ít thấy viết lưu bút lắm! Có đủ phương tiện hiện đại để lưu rồi mà.:D

    Trả lờiXóa
  23. NGUYỄN THỊ BÉ! Em có dòng chữ nào đoái hoài gì đến anh đâu mà "nhá" sang anh vậy?..:sherlock:

    Trả lờiXóa
  24. There was now to be the boyIn the garden of a village school ...flowers bloom ...stands trembling, his heart full of joyhad read poetry to children's holiday ...There was now to be the boyTo see the blue skyto fly kites, balloonshad to leave the skiesThere was the spring to blossom ...There was now to be the boypalm hearts to receive and had to screamend the war and peace, childrenlanguage had to say ....song to singhoneymoon to takehoron to the topZeybek was slow to play ...

    Trả lờiXóa
  25. Bỏ của chạy lấy người sau vụ "cái khẩu trang".:D :D :D Đang chấm bài thi HK ạ! Gặp mọi người sau vậy!

    Trả lờiXóa
  26. Dường như trong tâm hồn ai cũng để lại một góc lưu giữ những kỷ niệm của tuổi học trò. Mãi chẳng quên vì đó là quãng thời gian đẹp của một đời người.

    Trả lờiXóa
  27. Qua thăm nhà chị. Chúc chị những ngày nghỉ cuối tuần vui nhé!

    Trả lờiXóa
  28. Tuổi học trò, lưu bút ngày xanh bao giờ cũng đẹp khi nhìn lại nét bút ngày xưa...

    Trả lờiXóa
  29. Cuối tuần rùi, chắc M rảnh, sang nhà H đọc "Ngày đẹp trời" của YP nha.

    Trả lờiXóa
  30. Mấy hôm nay Bé bận rộn với chuyện trường lớp nên không đón tiếp các anh, chị, em được chu đáo. Có gì thông cảm nhé! Hôm nay, làm lễ ra trường cho các em HS lớp 9 (sau 4 năm sống và học tập tại trường), cô trò đều ngậm ngùi rơi lệ. Nét bút ngày xưa lại hợp với tâm trạng hôm nay!

    Trả lờiXóa
  31. kiến thức của chúng tôi, các nhân đức của trí tuệ dự đoánTrường dạy sai lầm từ bên phảiChỉ cần cung cấp cho bạn mọi thứ bạn muốnTrường dạy sai lầm từ bên phảiCó tinh tế khoa họcĐóng off truy cập vào cánh tayTất cả mọi thứ được thông qua bằng cáchTrường dạy sai lầm từ bên phảiTrong không khí, nước, khoáng chất trong đáKinh tế ngoài nông nghiệp trong bánh mìLuôn luôn có sẵn ở khắp mọi nơi, ở mọi lứa tuổiTrường dạy sai lầm từ bên phảiHạ xuống biển sâuY đã làm được đã giảm nhẹ nỗi đauNhân dân đã được gửi đi theo thángTrường dạy sai lầm từ bên phải

    Trả lờiXóa
  32. :D :D :D :D :D :D :D

    Trả lờiXóa
  33. Uh! Đúng rùi, thế mới biết rằng thứ đặc biệt là thứ mà ta vừa đánh mất nó. hi hi!:jester: :jester:

    Trả lờiXóa
  34. Bởi vì:Hai hè trước còn mong gặp lạiNhưng hè này ta mãi xa nhau!Phải không bạn?

    Trả lờiXóa
  35. Nhìn hoa phượng lại nhớ tới cái hè năm ấy. Cũng tại nơi đó, 3 năm thì thấy bình thường, mà sao đến ngày chia tay bạn bè lại chợt có một cảm giác kỳ lạ, bịn rịn, lưu luyến,....Chao ôi! cái tuổi học trò sao mà bây giờ ta lại nhớ quá vậy.Ước gì thời gian quay trở lại, chỉ một giây phút thôi...:dragonfly: :dragonfly: :dragonfly:

    Trả lờiXóa