Thứ Ba, 23 tháng 9, 2014

Viết cho ngày hôm nay: 24/9/2014

Sáng nay, cao nguyên mưa.
Nàng mở máy, pha cho mình ly cafe rồi mơ màng nhìn ra ngoài cửa sổ. Mưa vẫn rơi đều, nhẹ trên tán lá, đọng lại trên những cành hoa bé xíu đôi  giọt long lanh thật dễ thương.
Sớm nay, nàng thêm một tuổi.
Thêm tuổi mới nàng sẽ thế nào nhỉ?!
Nàng có còn nhiệt thành, yêu đời, yêu người nữa không? Nàng có còn cảm xúc với con chữ hay hình ảnh nữa không?! - Tự hỏi rồi mỉm cười vu vơ, vu vơ!
Ngày cũ đi qua, kỷ niệm vẫn đong đầy, nỗi buồn và niềm vui như những thước phim quay chậm thỉnh thoảng lại trở về bên nàng - nhưng không làm cho nàng đau nhói hay rơi nước mắt nữa! Nàng hay cười, tự đặt mình vào vị trí khác nhau rồi suy ngẫm, rồi thông cảm, rồi thứ tha...
Ngày mới đang đến, vẫn là thói quen với cafe, lướt  net... rồi công việc của một người vợ, người mẹ, cô giáo...  Nhưng ít nhất là sáng nay nàng đã bắt đầu lại với con chữ, dù chỉ đôi dòng thế này.
Tuổi mới, hãy cứ là mình nàng nhé! Thay đổi nhưng đừng là tất cả! Vẫn có những người chấp nhận cá tính của nàng, yêu tính cách của nàng, mến công việc nàng làm.
Thế nên...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét