Bài viết cũ rồi nhưng hôm nay đưa lên vì một lý do đặc biệt!
Hôm qua mới đọc bài viết ở báo Gia Lai, nay đã thấy trên "Người lao động". Buồn quá!
Nhà báo ơi! Nhà báo thấy những chuyện đó là "động trời", còn chúng tôi thì gặp thường xuyên. Học sinh vào lớp 6 còn đọc chưa thông, viết chưa thạo, không thuộc bảng cửu chương là...chuyện thường ngày. Tôi vẫn biết suy nghĩ tích cực của nhà báo- là phản ánh thực trạng GD vùng khó; nhưng nhà báo có biết mình đã giết đi chút niềm tin cuối cùng của anh chị em giáo viên vùng sâu, vùng xa không?!
Sao nhà báo không nhìn nhận những khó khăn của giáo viên khi phải dạy trong môi trường như thế?! Họ không có tâm ư?! Họ không có tin thần trách nhiệm ư?! Đã bao giờ nhà báo bớt những đồng lương ít ỏi của mình để mua áo, quần, sách, vở, bút mực và bánh kẹo cho học trò vùng sâu vùng xa chưa?! Với những giáo viên "Làng", đó là chuyện cơm bữa! Mỗi năm, nhà báo đến với nơi này được bao nhiều lần???!!! Vậy mà dù nắng hay mưa, các thầy giáo, cô giáo vẫn không bỏ một buổi dạy nào, không bao giờ để cho học trò phải chờ, phải đợi.
Tôi xin chia sẽ với tâm sự của Thầy giáo: Đó là làm sao để học trò đến ngồi trong lớp là hạnh phúc lắm rồi! Có những trường, đoàn thanh tra đến dự giờ nhưng làm gì có học trò trong lớp mà dự... Em này đi học thì em khác nghỉ...có khi chưa bao giờ lớp học đông đủ.
Tôi thấy thất vọng trước những dòng này của nhà báo:
Và như để khẳng định bài toán này chỉ có em mới biết giải được, em Rơchâm Nghi ký thẳng vào sổ tác nghiệp của chúng tôi như khẳng định quyền “sở hữu trí tuệ” cho khả năng giải toán của mình.".
Không bàn về nội dung nhà báo phản ánh, nhưng tại sao lại viết về một học sinh với những lời lẽ như thế?!
Hãy cùng chúng tôi đưa chất lượng GD đi lên, đừng đổ thêm dầu vào lửa nữa! Thực sự, chúng tôi đã quá mệt mỏi và vất vả rồi!
Anh cũng đọc bài đó, đồng cảm với suy nghĩ của em!
Trả lờiXóaCông tác giáo dục vùng dân tộc còn nhiều điều trăn trở lắm anh ạ!Em suốt ngày loay hoay với lớp 6 nên chẳng có thời gian cho đội tuyển HSG lớp 9 nữa! Không biết làm sao cho trọn vẹn!
Trả lờiXóaNếu đã "ôm" cái gì thì "ôm" cho chặt em nhé!:D
Trả lờiXóaOriginally posted by HaNamng:Nếu đã "ôm" cái gì thì "ôm" cho chặt em nhé!:D :D :D Nhưng có cái muốn "ôm" nhưng không được thì làm sao?! :D
Trả lờiXóa:D
Trả lờiXóaOriginally posted by nguyenthibe:Nhưng có cái muốn "ôm" nhưng không được thì làm sao?!Thì nhất định không..."ôm"!:D
Trả lờiXóaOriginally posted by nguyenthibe:Không thể "ôm" đại được nhỉ! Thử ...cái xem sao em! "Sai sửa, thiếu bổ sung" mà em!:D
Trả lờiXóaOriginally posted by HaNamng:"Sai sửa, thiếu bổ sungLên giọng rồi đấy! :D
Trả lờiXóa:D :D Anh đang chờ ...cơm hộp, M ăn chưa?
Trả lờiXóaOriginally posted by nguyenthibe:Lên giọng rồi đấy!Đang... tập opera!:D
Trả lờiXóaKhông thể "ôm" đại được nhỉ!
Trả lờiXóaOriginally posted by HaNamng:Đang... tập opera:D Giọng...đầy sự kích động! :D Anh không ăn trưa sao?
Trả lờiXóaDạ, em ăn rồi anh ạ! Cơm hộp sao anh?! Muộn rồi, anh đi ăn đi!
Trả lờiXóaOriginally posted by nguyenthibe:nên có thơ "Muộn"!:D Đấy M thấy không, cái gì ...cũng muộn, khổ thế!
Trả lờiXóaCòm thay cơm! :D :D Originally posted by HaNamng:..người TP măm muộnChiều - muộn, trưa - muộn ...nên có thơ "Muộn"! :D :love:
Trả lờiXóaNhưng có cái không muộn- Lấy vợ, sinh con! :D :D :D (Nói nhỏ thôi kẻo bạn...chạnh lòng!).
Trả lờiXóaOriginally posted by nguyenthibe:Muộn rồi,M thường hay bảo "...người TP măm muộn".., Làm biếng đi em ạ!:D
Trả lờiXóaTrời trời... Thấy tình củm quá ai ơi! Nhắc nhau ăn cơm mà thấy... thèm quá à! Chị! Đọc bài này của chị em cũng đồng ý... Em cũng là nhà báo, nhưng em sẽ cố gắng không thế. Chị tin em nhé... :)
Trả lờiXóaOriginally posted by linhchibaohp:Trời trời... Thấy tình củm quá ai ơi! Nhắc nhau ăn cơm mà thấy... thèm quá à! :D :D Thế mà còn không chịu đi ăn đó em ơi! Chắc phải dùng ...biện pháp mạnh! Originally posted by linhchibaohp:Chị! Đọc bài này của chị em cũng đồng ý... Em cũng là nhà báo, nhưng em sẽ cố gắng không thế. Chị tin em nhé... Cảm ơn em! Thực lòng, chị rất buồn khi đọc bài báo ấy! Nếu một PV nơi khác đến thì chị còn hiều và thông cảm; đằng này, đó là PV báo GL mới...chán chứ!
Trả lờiXóaEm hiểu! Đôi khi mọi việc vẫn diễn ra ngoài ý muốn của chúng ta chị ạ. Buồn lắm! Nhưng thôi... lấy niềm vui nơi khác để đỡ suy nghĩ vậy! :D
Trả lờiXóa:D Hôm nay, khi lên lớp, chị kiểm tra bài cũ bằng cách gọi bất thình lình và đề cũng lung tung lên cả. Một bài thơ nhưng em này đọc một đoạn, chị lại gọi em khác, đang đọc bài này chị lại bảo đọc bài khác... Cả lớp cứ đọc nhầm loạn lên... Nhưng được một tiết học ...chắc khó quên với trò. Cười quà chừng! :D :D
Trả lờiXóaCô kiểm tra vậy thì chú đọc thơ của chú cũng quên huống chi các cháu đọc thơ trong SGK!:faint:
Trả lờiXóa:D Kiểm tra kĩ năng mừ anh! SỢ chú đọc bài tặng người này cho người khác thôi! :D
Trả lờiXóaOriginally posted by HaNamng:Xem phản xa học trò thế nào phải không M?Dạ! Kĩ năng sống đó anh! Nhiều em học tốt nhưng "yếu tim" nên đi thi "dễ chết" lắm! :D
Trả lờiXóaOriginally posted by HaNamng:Gọi là rượu cũ ...người uống mớiAi so sánh thế bao giờ!Thơ hay thì hay đến muôn đời. Lúc nào cũng có thể mang lại cảm xúc cho bạn đọc!
Trả lờiXóaOriginally posted by nguyenthibe:Kiểm tra kĩ năng mừ anh! Xem phản xa học trò thế nào phải không M?Originally posted by nguyenthibe:SỢ chú đọc bài tặng người này cho người khác thôi! Gọi là rượu cũ ...người uống mới!:D
Trả lờiXóaOriginally posted by HaNamng:Còn thơ anh chỉ mang lại cảm xúc ...trong một tình huống cụ thể thôi M à!EM mới đọc lại thơ anh đấy ạ! Thấy ấm áp lạ! :) Originally posted by HaNamng:Như vậy có nghĩa em chữa được cả ...tim?Cũng có thể! :D
Trả lờiXóaOriginally posted by nguyenthibe:Nhiều em học tốt nhưng "yếu tim" nên đi thi "dễ chết" lắm! Như vậy có nghĩa em chữa được cả ...tim?:D Originally posted by nguyenthibe:Lúc nào cũng có thể mang lại cảm xúc cho bạn đọc! Đấy là những "bài" của ...công chúng rồi!:D Còn thơ anh chỉ mang lại cảm xúc ...trong một tình huống cụ thể thôi M à!
Trả lờiXóaTrời!Nếu ko vào blog của Bé thì mình cũng như nhà báo nọ mà thôi.Cám ơn em đã mở rồng tầm nghĩ suy cho anh và cho nhiều người.
Trả lờiXóaOriginally posted by trinien33:Trời!Nếu ko vào blog của Bé thì mình cũng như nhà báo nọ mà thôi.Cám ơn em đã mở rồng tầm nghĩ suy cho anh và cho nhiều người.Em cảm ơn Thầy đã đồng cảm!
Trả lờiXóa