Đêm cao nguyên mênh mang, mênh mang
Ánh trăng tràn khắp nẻo
Tiếng cồng chiêng ngân vang, ngân vang
Những chàng trai, cô gái J'rai
mắt nhìn say đắm
Đêm cao nguyên
Bếp lửa bập bùng,
vòng xoang rộn rã.
Rừng đại ngàn nghiêng mình yên ả
Dòng suối thì thầm lời tình tự yêu thương.
Đêm cao nguyên
Ché rượu cần cho lòng thêm vấn vương
Gần thấy thương, xa thấy nhớ
Lòng bâng khuâng không biết về hay ở?
Đêm cao nguyên chợt thấy được lòng mình!
Tháng 12/1997
có nhành hoanở bừng trên vai người sơn nữchiếc gùi sonkhông chở đủ mùa sangcó đỉnh đồimờ biếc nhánh thông nonxe thổ mộvẫn mặc nhiên trèo lên triền dốccó sợi nắngkhông vàng nữamà hồng tươi buổi sớmbởi những đồi cà rốtđang mùa trảy hội ra chợ xacó con nắngbướng bỉnh đến từ góc rừng tối quađang ướm thử chiếc áo sương mùđọng đầy trên giàn su sutrĩu nặngmềm mạithung lũng xanhrất thậtthôngtùngbáchđứng lặng mình che chở từng mảnh đấtđỏ bụi mùgiữa chân chất cao nguyên !!!
Trả lờiXóaHay quá Dã quỳ ơi! Rất cao nguyên!
Trả lờiXóa"Gần thấy thương, xa thấy nhớLòng bâng khuâng không biết về hay ở?"Cảm ơn ai đã nói hộ lòng mình!Đọc hai bài thơ của Bé và Dã Quì, H chỉ biết lặng yên thưởng thức. Thế mới là thơ!
Trả lờiXóaCảm ơn ai đã hiểu được chữ tìnhĐể không xa, không ngại ngùng thêm nữaĐể những vẫn thơ không "lạ lùng" bỏ dởKhi lòng người đã bị hóa băng! Originally posted by Huongdai_lov:Đọc hai bài thơ của Bé và Dã Quì, H chỉ biết lặng yên thưởng thức. Thế mới là thơ!Anh đã quá khen rồi! Yên lặng là cách thưởng thức thơ của người cảm thơ! Cảm ơn anh!
Trả lờiXóaBe oi !viet mau do doc nhuc mat qua ,mau trang hoac mau xanh de doc hon .
Trả lờiXóaMăt Vân yếu quá ha! Bé sẽ xem lại! Nhưng vẫn thích màu đỏ (của đất bazan cao nguyên và nhiều thứ khác!).Cảm ơn Vân đã ghé nhà!
Trả lờiXóaChị Vân 52 tuổi rùi mắt yếu cũng phải thôi em :p :D
Trả lờiXóaÔi! Chị Vân! Em xin lỗi nhé!
Trả lờiXóaVẫn ở trong blog đấy ạ!
Trả lờiXóaCó một entry vừa xuất hiệnMới hôm qua... đã biến đâu rồi?Đêm cao nguyên có mặn mòi hương muối biểnNước mắt trời hòa quyện giọt mồ hôi?
Trả lờiXóa