Thứ Ba, 3 tháng 11, 2009

Sự cố ...

Bây giờ thì không thể làm được việc gì nữa rồi! Cảm giác hoảng sợ vẫn còn, người vẫn còn run.
Sao những gì dự định trước đều không tực hiện được nhỉ???
Hình như cuộc sống của mình là theo cảm hứng quen rồi, những gì thích lên thì làm và luôn thành công. Lúc nào đầu óc suy nghĩ và sắp xếp là bắt đầu lộn tung lên cả.
Chiều nay, dự định dạy xong tiết hai về sẽ chấm bài Tập làm văn lớp 8, soạn giáo án phụ đạo nữa chứ. Vậy mà, trên đường về lại xảy ra một chuyện chẳng giống ai. Chẳng là mình vừa chạy vừa hát lẩm nhẩm, chiếc xe bên cạnh quay sang nhìn thế là húc một cái rầm vào người đi trước. Trời! Mình đứng cả tim khi nhìn người phụ nữ ngã lăn xuống đất và ôm lấy đầu. Anh chàng kia cũng vứt xe chạy lại đỡ và bồng chị lên. Mãi lúc sau chị mới tỉnh lại và mọi người đưa chị vào bệnh viện để kiểm tra.
Đường thì rộng thênh thang, chỉ có ba chiếc xe chạy thôi mà cũng gây ra tai nạn. Mình thấy có lỗi vì gián tiếp gây ra chuyện này dẫu là vô ý.
Đến lúc này tay vẫn còn run...

1 nhận xét: