Thứ Năm, 27 tháng 3, 2014

THƯ GỬI NGƯỜI DƯNG

Đừng dạo bước qua cánh đồng em 
Làm run rẩy những mầm non trước gió
Làm ngỡ ngàng những cánh hoa  bé nhỏ
Làm bàng hoàng trái chín trên cây.

Đừng dạo bước qua cánh rừng em
Làm hốt hoảng cánh chim non trong chiều yên ả
Làm bước chân thú hoang chạy về rừng trong hối hả
Làm rừng thu xao động lá vàng rơi….

Đừng, đừng nhé người ơi!!!


27/3/2014

Thứ Năm, 20 tháng 3, 2014

Thứ Ba, 18 tháng 3, 2014

Tổng kết Hội thi GVG Tỉnh Gia Lai.

Nhận giấy khen ... giành cho GV xuất săc.

Chụp hình lưu niệm cùng thầy Phạm Ngọc Bích - CT Công đoàn Giáo dục Tỉnh Gia Lai.



Điệu một chút trên đường phố Plei ku.

Chủ Nhật, 16 tháng 3, 2014

Gửi nắng cho anh!

 Em gửi anh ánh  nắng cao nguyên
Gửi vào đó chút tình em gái nhỏ
Gửi cho anh màu bazan rực rỡ
Gửi nồng nàn hương hoa café.

Gió gió ơi mang giúp nắng về
Để bình minh lung linh mỗi sớm
Để bờ cát nghiêng chào con sóng
Để trời xanh và biển  xanh trong.

Em gửi rồi anh nhận được không
Chút nắng gió cao nguyên về với biển
Gửi cho anh những bồi hồi xao xuyến
Nếu nhận được rồi – Nói nhỏ em nghe!!!

Gia Lai, 16/3/2014

Thứ Hai, 10 tháng 3, 2014

Chiều biên giới.








Người ở... đừng về!

Sáng nay, mở máy và thấy anh đăng bài hát: "Nghe câu quan họ trên cao nguyên", lòng trào dâng bao cảm xúc.
Như là lời nhắn gửi, như là lời động viên, an ủi... Mấy hôm nay với nó thật tệ, những chuyện không đâu khiến nó chán nản vô cùng. Nó hiểu những điều anh muốn nói qua những ca khúc.. .
Cảm ơn anh! Nó không nói trực tiếp với anh đâu nhưng chắc anh cảm nhận được điều đó! 

Nhớ và quên

Thỉnh thoảng nghĩ về nhau như một kỷ niệm đẹp của ký ức.
Có một thời là bạn, là gì không biết nhưng người đã khơi gợi cho nó khá nhiều cảm xúc. Rồi thời gian trôi qua và mọi thứ không còn như xưa nữa.
Thỉnh thoảng những đêm đi trực vẫn nghĩ về người một chút, nghĩ đến con đường người đi trong mùa mưa bão, hay những đêm hè. 
Nhớ nhiều thứ nhưng đủ để mở máy, nhìn vào điện thoại rồi lại cất máy.
Lâu lắm rồi mới ghé thăm. Mong người mạnh khỏe, bình an và thành công trong cuộc sống! 
Thế thôi người nhé! 
Để em quên!